Em cứ sống một cuộc đời của cỏ
Hiền lành, dẻo dai nhưng mạnh mẽ, kiên cường
Người nào đến làm cành non đau ngã
Chắc hẳn không phải người mà đáng được em thương.

Em cứ sống một cuộc đời giản dị
Đừng quá mộng mơ những thứ quá xa vời
Sóng nối sóng về một miền biển lạ
Chẳng qua là để vững chải thêm thôi!

Em cứ sống và làm người tốt nhé
Dẫu những tổn thương em đã chịu cũng nhiều
Hoa nào cũng là loài hoa em nhỉ?
Có lúc dịu dàng và cũng được nâng niu.

Em cứ sống hết mình khi còn trẻ
Giữ lại niềm vui để kể lúc về già
Một đời cỏ đã vẫy vùng trước gió
Giữ lại đời mình được hai chữ “vị tha”.

Thúy Nhân
Trích trong tập thơ “Em cứ sống một cuộc đời của cỏ”