Sài Gòn chiều mưa đổ
chất ngất nỗi bơ vơ
trong lòng người giông tố
bước chân qua dại khờ
Em còn duyên nợ gì?
sao níu chân ở lại
gió luyến tiếc điều chi
chiều nay xao xác mãi…
Hãy đưa em trở về
ngôi nhà xưa vị cũ
như người già về quê
như trẻ thơ vừa ngủ
Giọt mưa rơi xứ lạ
không khóc cũng chẳng cười
người nửa thật nửa giả
trong héo ngoài vẫn tươi
Góc phố chiều cô độc
câu thơ nguệch ngoạc buồn
khói bay vương bờ tóc
mắt cay nồng xót thương!
Tác giả: nhà thơ Vương Thiên Nga
nguồn: http://netvietnet.org
Có thể bạn muốn xem
Chế ngự khủng hoảng tuổi thành niên
Kỹ năng thoát nạn từ một số sự cố trong cuộc sống hàng ngày
Con tuấn mã Nê Thông của vua Trần Duệ Tông
Kết nối trực tuyến tiếp sức ngành xuất bản
“Cõi người dưng” và hành trình của một nhà báo đi hơn 24.000km
Luận anh hùng
Một cuốn sách hay giá bằng 2-3 ly trà sữa, vì sao nhiều người trẻ Việt sẵn sàng chọn đồ uống chứ không chọn sách?
Tất cả trên một trang giấy – Kĩ thuật tóm tắt học được từ Toyota
Chuyển mê khai ngộ