“Vụ án đầu tiên của Sherlock Holmes: Cuộc điều tra màu đỏ” Xuất bản lần đầu vào năm 1887, tác giả Arthur Conan Doyle đã phát hành cuốn tiểu thuyết đầu tiên giới thiệu thế giới về Sherlock Holmes tài giỏi. Nhân vật này trở nên vô cùng nổi tiếng, tiếp tục góp mặt trong 4 tiểu thuyết và 56 truyện ngắn trước khi lấn sân sang hầu hết các phương tiện khác được biết đến, từ sân khấu, màn ảnh cho đến trò chơi điện tử.

Câu chuyện mà bạn đọc đang cầm trên tay chính là chuyến phiêu lưu đầu tiên của nhân vật thám tử tài năng này.

Câu chuyện bắt đầu ở London năm 1878, khi bác sĩ Watson tội nghiệp trở về từ Ấn Độ, trên người không một xu dính túi. Trên bờ vực tuyệt vọng, anh gặp Sherlock Holmes, một anh chàng hay thay đổi, cũng đang tìm bạn cùng phòng. Hai người đàn ông vừa chuyển đến số nhà 221 Phố Baker thì một trong những thám tử hàng đầu của Scotland Yard đã tới và kêu gọi tài năng của Sherlock Holmes giúp anh ta giải quyết một vụ án giết người đen tối. Tiến sĩ Watson và Sherlock Holmes sẽ cùng nhau dẫn dắt cuộc điều tra bi thảm này như thế nào và kết quả sẽ ra sao?

Cuốn sách này đem đến một phiên bản rất khác với những cuốn sách bạn đã từng xem. Ngoài nội dung tuyệt vời của nó, những hình minh họa với tông màu ấm áp và cổ kính của Vincent Mallié sẽ đưa bạn chìm đắm vào làn sương mù mờ ảo của Luân Đôn cuối thế kỷ 19.

Trích đoạn sách hay:

Phần I: 

  1. Năm 1878, tôi bảo vệ luận án Tiến sĩ Y khoa tại trường Đại học Y London, sau đó đến Netley theo học khóa tu nghiệp dành cho bác sĩ phẫu thuật quân y. Sau khi tốt nghiệp, tôi được bổ nhiệm làm trợ lý chính tại Trung đoàn Bộ binh Northumberland số 5, thời điểm đó đang đóng tại Ấn Độ. Tôi chưa kịp di chuyển tới đơn vị thì cuộc chiến tranh Afghanistan lần thứ hai bùng nổ. Vừa đặt chân lên Bombay, tôi hay tin đơn vị của mình đã vượt qua nhiều vùng núi và tiến rất sâu vào trong lãnh thổ của kẻ thù. Tuy nhiên, cùng với nhiều sĩ quan khác đồng cảnh ngộ, tôi lần theo dấu chân của đồng đội và cũng tới được Kandahar an toàn.

Tại đây, tôi gặp Trung đoàn của mình và ngay sau đó, tiếp nhận nhiệm vụ mới. Đối với nhiều người, cuộc chiến mang đến danh dự và phần thưởng, nhưng đối với cá nhân tôi, chiến tranh chỉ mang lại điều không may mắn và là thảm họa. Tôi bị điều chuyển sang làm nhiệm vụ tại Trung đoàn Berkshires và tham dự trận Maiwand thảm khốc. Trong trận chiến này, tôi bị trúng một viên đạn Jezail vào vai, bị dập xương và ảnh hưởng đến động mạch dưới đòn. Nếu không có người lính hầu Murray tận tụy và dũng cảm xốc tôi lên ngựa rồi đưa về phía sau chiến tuyến của quân đội Anh thì tôi đã rơi vào tay quân Ghazis hung tợn rồi.

  1. Phải thú nhận rằng tôi đã hết sức kinh ngạc trước hiệu quả thực hành từ những lý thuyết mà Holmes đã vận dụng. Tôi thấy kính nể tài phân tích của anh hơn. Tuy nhiên, tôi vẫn còn một chút hoài nghi rằng tất cả câu chuyện này đã được Holmes lên kế hoạch từ trước để qua mặt tôi. Nhưng Sherlock Holmes làm thế với tôi để làm gì? Tôi thực sự bó tay, không lý giải được. Quay lại nhìn, tôi thấy anh đã đọc xong bức thư, đôi mắt mơ màng và khuôn mặt bộc lộ sự tập trung cao độ. – Làm thế quái nào mà anh đoán được điều đó nhỉ?

– Tôi hỏi.

– Đoán cái gì, anh bạn? – Holmes hỏi giọng châm biếm.

– Đoán anh chàng lúc nãy là một viên lính thủy đánh bộ đã nghỉ hưu.

– Tôi không có thời gian lãng phí cho những việc vặt vãnh như vậy. – Holmes đột ngột nói, rồi vội cười và dịu giọng. – Xin lỗi vì đã gắt gỏng, nhưng tại anh vừa cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Vậy là anh vẫn chưa nhận ra người đưa thư trước đó là một viên lính thủy đánh bộ à?

– Thật sự là tôi không biết.

– Đối với tôi, việc biết được điều đó dễ hơn việc giải thích vì sao tôi lại biết. Anh có thể thấy rất khó khi phải chứng minh rằng hai cộng hai bằng bốn, nhưng dù sao anh vẫn bị thuyết phục. Ngay lúc anh ta còn ở bên kia đường, tôi đã nhìn thấy một hình xăm mỏ neo to trên mu bàn tay anh ta và nó gợi cho tôi nghĩ ngay đến gì đó liên quan đến biển. Rõ ràng anh ta có dáng vẻ của một quân nhân và nhìn hơi đạo mạo nên chắc chắn trước đó đã từng làm vị trí chỉ huy. Anh có nhớ cái mũ anh ta đội và cách anh ta vung gậy không? Một người đàn ông trung niên, rắn rỏi, đáng kính, can đảm: tất cả những thứ đó khiến tôi nghĩ đó là một cựu trung sĩ.

Phần II:

Ở phần giữa của lục địa Bắc Mỹ là một vùng hoang mạc khô cằn. Trong nhiều năm dài, vùng đất này như một rào cản chặn lại bước tiến của nền văn minh. Suốt từ dãy núi Sierra Nevada đến bang Nebraska, từ sông Yellowstone ở phía Bắc xuống Colorado phía Nam, là vùng mênh mông hoang vắng. Cảnh vật thay đổi theo từng khu vực. Có vùng là những rặng núi hùng vĩ với những đỉnh cao đầy tuyết, có vùng lại là những thung lũng quạnh hiu, thăm thẳm. Có nơi lại là những con sông chảy xiết với dòng nước mạnh mẽ băng qua những hẻm núi và những bình nguyên bao la, mùa đông phủ đầy tuyết trắng, mùa hè xám màu đất mặn. Tuy nhiên, mọi cảnh vật dù khác nhau ấy đều mang đặc điểm chung là cằn cỗi, khắc nghiệt và hoang vắng. Trên chốn hẻo lánh này, không có ai sinh sống. Hiếm hoi lắm mới có một nhóm người Pawnee hay người Blackfeet đi qua, trên đường đi tìm những vùng săn bắn mới, nhưng ngay cả những kẻ sắt đá nhất trong đám người gan dạ ấy cũng cảm thấy vui mừng khi được trở về những thảo nguyên quen thuộc sau khi đã lạc bước trên vùng đất đáng sợ kia. Sói đồng cỏ ẩn mình trong bụi rậm, chim ó đập cánh nặng nề trên không trung và gấu xám lê bước vụng về trong những khe núi để nhọc nhằn kiếm ăn trong những hốc đá. Chúng là những cư dân hiếm hoi trên dải đất hoang tàn này.