Sài Gòn chiều mưa đổ
chất ngất nỗi bơ vơ
trong lòng người giông tố
bước chân qua dại khờ
Em còn duyên nợ gì?
sao níu chân ở lại
gió luyến tiếc điều chi
chiều nay xao xác mãi…
Hãy đưa em trở về
ngôi nhà xưa vị cũ
như người già về quê
như trẻ thơ vừa ngủ
Giọt mưa rơi xứ lạ
không khóc cũng chẳng cười
người nửa thật nửa giả
trong héo ngoài vẫn tươi
Góc phố chiều cô độc
câu thơ nguệch ngoạc buồn
khói bay vương bờ tóc
mắt cay nồng xót thương!
Tác giả: nhà thơ Vương Thiên Nga
nguồn: http://netvietnet.org
Có thể bạn muốn xem
“Hà Nội – Điện Biên Phủ trên không” từ góc nhìn của một nhà báo nữ
Hồi ức và thơ trên báo xuân Sài Gòn xưa
Người đưa thư và cô gái
Ra mắt tủ sách “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh”
Lắng nghe nhà văn nói về nghề
Dấu ấn với người kể chuyện cổ tích hiện đại
Bảy ngày đếm ngược
Làm mẹ với tâm Phật – Cùng con tới trường
Vị tu sĩ bán chiếc Ferrari