Sài Gòn chiều mưa đổ
chất ngất nỗi bơ vơ
trong lòng người giông tố
bước chân qua dại khờ
Em còn duyên nợ gì?
sao níu chân ở lại
gió luyến tiếc điều chi
chiều nay xao xác mãi…
Hãy đưa em trở về
ngôi nhà xưa vị cũ
như người già về quê
như trẻ thơ vừa ngủ
Giọt mưa rơi xứ lạ
không khóc cũng chẳng cười
người nửa thật nửa giả
trong héo ngoài vẫn tươi
Góc phố chiều cô độc
câu thơ nguệch ngoạc buồn
khói bay vương bờ tóc
mắt cay nồng xót thương!
Tác giả: nhà thơ Vương Thiên Nga
nguồn: http://netvietnet.org
Có thể bạn muốn xem
Osho, ông là ai?
Hiểu thấu khủng bố và bạo lực chính trị: Ra đời, phát triển, biến chất và sụp đổ
Tôi trồng cỏ bốn lá
Ca dao giảng luận
Người Hùng Mang Ngàn Gương Mặt
Phương pháp giáo dục Reggio Emilia
Về từ hành tinh ký ức
Six Minutes in May – 6 phút tháng Năm
Osho – Chính Thân Này Là Phật