Sài Gòn chiều mưa đổ
chất ngất nỗi bơ vơ
trong lòng người giông tố
bước chân qua dại khờ
Em còn duyên nợ gì?
sao níu chân ở lại
gió luyến tiếc điều chi
chiều nay xao xác mãi…
Hãy đưa em trở về
ngôi nhà xưa vị cũ
như người già về quê
như trẻ thơ vừa ngủ
Giọt mưa rơi xứ lạ
không khóc cũng chẳng cười
người nửa thật nửa giả
trong héo ngoài vẫn tươi
Góc phố chiều cô độc
câu thơ nguệch ngoạc buồn
khói bay vương bờ tóc
mắt cay nồng xót thương!
Tác giả: nhà thơ Vương Thiên Nga
nguồn: http://netvietnet.org
Có thể bạn muốn xem
Tượng Nữ thần Tự do ở Mỹ nguyên ban đầu không phải màu xanh
Dữ Liệu Nhỏ
Phân tích khách hàng for dummies
Giấc mơ Việt Nam tôi
Các gia đình Mỹ làm thế nào để tránh việc trẻ “tuột dốc sau hè”?
Trị liệu ung thư bằng chánh niệm
Bí ẩn cuốn sách cổ chuyên dạy con người “siêu năng lực”!
Startup về sách điện tử ở Việt Nam còn gặp nhiều trở ngại khi gọi vốn
Hồ Sơ số 113