Sài Gòn chiều mưa đổ
chất ngất nỗi bơ vơ
trong lòng người giông tố
bước chân qua dại khờ
Em còn duyên nợ gì?
sao níu chân ở lại
gió luyến tiếc điều chi
chiều nay xao xác mãi…
Hãy đưa em trở về
ngôi nhà xưa vị cũ
như người già về quê
như trẻ thơ vừa ngủ
Giọt mưa rơi xứ lạ
không khóc cũng chẳng cười
người nửa thật nửa giả
trong héo ngoài vẫn tươi
Góc phố chiều cô độc
câu thơ nguệch ngoạc buồn
khói bay vương bờ tóc
mắt cay nồng xót thương!
Tác giả: nhà thơ Vương Thiên Nga
nguồn: http://netvietnet.org
Có thể bạn muốn xem
Muôn Nẻo Thương Đau: Sài Gòn Những Ngày Tháng Không Thể Nào Quên
Khu vườn của mỗi người
Bộ sách Bạn thân mến, chúng mình làm bạn nhé!
Thế giới khác 1: Hành trình khám phá thế giới tâm linh
LAN TOẢ BÀI DỰ THI VÒNG CHUNG KHẢO “CUỘC THI TÌM HIỂU VÀ ĐỒNG HÀNH CÙNG KÊNH CÙNG BẠN ĐỌC SÁCH – CHIA SẺ SÁCH HAY, CHUNG TAY CHỐNG DỊCH”
Lính cứu hỏa – Truyện ngắn của Võ Thị Xuân Hà
Ra mắt cuốn sách Nguyễn Đình Chiểu – Danh nhân Văn hóa thế giới
Ăn lành, tập đủ, nghĩ thông minh
Buổi sáng trong veo