Sài Gòn chiều mưa đổ
chất ngất nỗi bơ vơ
trong lòng người giông tố
bước chân qua dại khờ
Em còn duyên nợ gì?
sao níu chân ở lại
gió luyến tiếc điều chi
chiều nay xao xác mãi…
Hãy đưa em trở về
ngôi nhà xưa vị cũ
như người già về quê
như trẻ thơ vừa ngủ
Giọt mưa rơi xứ lạ
không khóc cũng chẳng cười
người nửa thật nửa giả
trong héo ngoài vẫn tươi
Góc phố chiều cô độc
câu thơ nguệch ngoạc buồn
khói bay vương bờ tóc
mắt cay nồng xót thương!
Tác giả: nhà thơ Vương Thiên Nga
nguồn: http://netvietnet.org
Có thể bạn muốn xem
Em Đến Ý Để Yêu
Thêm những cột mốc chủ quyền biển đảo bằng văn chương
Pháp lý M&A căn bản
“Dịch hạch” của Albert Camus
"Hãy làm việc với những người thông minh hơn hẳn bạn!"
Đại dịch tâm lý thời hiện đại
Beethoven: Âm Nhạc Và Cuộc Đời
‘Khen học sinh trước đây thường chỉ là tiền nay có kèm theo sách’
Điều làm nên sự khác biệt giữa các loại trà