Chỉ xuất hiện vỏn vẹn trong hơn bốn mươi bài viết trên chuyên mục Cảm thức của Bán nguyệt san 2! (số Chuyên đề của báo Sinh Viên Việt Nam), Phạm Lữ Ân là một tác giả đã âm thầm tạo nên hiện tượng đặc biệt trong văn hoá đọc của giới trẻ Việt nam hiện nay. Các bài viết của Phạm Lữ Ân được đăng tải, trích dẫn rất nhiều lần trên các trang web, trên blog cá nhân, đươc đọc trên youtube, thành cảm hứng cho sáng tác ca khúc và cả kịch bản phim với những lời bình ưu ái.

Với nhiều bạn trẻ, những bài viết này như đã thức tỉnh trái tim và nhận thức của họ về cuộc đời, vốn chứa đựng nhiều cơ hội phát triển nhưng cũng đầy ắp lo toan. Bằng giọng văn dung dị, thân mật, giàu cảm xúc và có khi rất quyết liệt, tác giả dẫn dắt người đọc đi sâu vào những cảm nhận khác nhau về cuộc đời, về tình yêu trong góc nhìn tỉnh táo và không ngộ nhận (Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi), về tình bạn (Dư vị từ những tình bạn nhạt nhoà), về sự thành bại trong cuộc đời (Còn thời cưỡi ngựa bắn cung), về sự chờ đợi một cơ hội ngắn ngủi và cả một vận hội trong sự an nhiên và điềm tĩnh (Như chờ tình đến rồi hãy yêu)…  Không ít người cho rằng mình đã tìm thấy điều gì đó lạ lẫm và tươi mát trong nhận thức từ những bài viết này. Một số thú nhận mình đã đọc đi đọc lại những bài viết của Phạm Lữ Ân và mỗi lần đọc đều tìm thấy một ý nghĩa mới mẻ tiềm ẩn trong đó.

Với hiệu ứng của các bài viết, cái tên Phạm Lữ Ân luôn khiến bạn đọc tò mò. Và thật thú vị khi biết được bút danh này là sự kết hợp của hai nhà báo viết cho giới trẻ, cũng là một đôi vợ chồng. Nhờ sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa cái nhìn trong trẻo, tinh tế và sắc sảo với sự từng trải, thương yêu và khoan dung, những bài Cảm thức này đã đưa ra được những kiến giải đầy thú vị và vô cùng sâu sắc về cuộc đời, không chỉ cho giới trẻ mà cho bất cứ ai trong chúng ta, ở bất kỳ lứa tuổi nào.

Phạm Lữ Ân là bút danh chung của

* Đặng Nguyễn Đông Vy
Sách đã in:
Hãy tìm tôi giữa cánh đồng (sáng tác) – NXB Trẻ;
Làm ơn hãy để con yên (biên dịch) – NXB Trẻ

* Phạm Công Luận
Sách sắp in: Những lối về ấu thơ
Sách đã in:
Chú bé Thất Sơn – NXB Trẻ;
Đường Phượng Bay – NXB Kim Đồng;
Những sắc màu Nhật Bản (viết chung với Asako Kato) – NXB Trẻ

Mục lục

Ai qua là bao chốn xa
Khoảng khắc nào thơ dại bỏ ta đi
Đơn giản chỉ là hạnh phúc
Những khoảng trống không phải để lấp đầy
Bản thân chúng ta là giá trị có sẵn
Hơn một khoảnh khắc bị bỏ lỡ
Ngược dòng nước mắt
Chúng ta chẳng có nơi nào khác để đi…
Những dấu gạch nối từ quá khứ
“Nghẹn lời thương đỏ mắt chuyện tương phùng”
Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao?
Như chờ tình đến rồi hãy yêu
Ta sẽ làm chi đời ta
Một chùm hoa vô ưu
Yêu hơn một người?
Đó cũng là khi ta lạc mất nhau rồi
Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi
Lắng nghe lời thì thầm của trái tim
Khi bạn đau lòng, đừng ngại rơi nước mắt
Khi ấy, một người đàn ông sẽ ra đời
Bởi ta là con người…
Còn thời cưỡi ngựa bắn cung
Hãy giữ lấy nhành xa trục thảo đầu tiên
Khi cô ngựa vằn khoác lên mình bộ lông báo đốm
Tuổi của ta là tuổi của trái tim…
Yêu thương từ nơi rất xa
Dư vị từ những tình bạn nhạt nhòa
Bên đời ta còn có ai đó lạc loài…
Hãy kiêu hãnh và tự do, như những chú gà rừng
Có một cuốn sách bên trong bạn
Nếu đã biết trăm năm là hữu hạn…
“Đã qua mất rồi bao cơ hội được yêu…”
Sao ta sống nổi với mình?
Và sẽ chẳng còn gì trên bờ cát thời gian…
Về nghề báo – Từ những điều bé nhỏ và chân thật
Dầu sao cũng đừng sợ hãi con người
Bởi vì yêu chính là đã nhận
Sự hữu hạn của cảm xúc
Những mảnh ký ức cuối năm