Chuyến tàu định mệnh là tác phẩm nổi tiếng của tiểu thuyết gia người Bỉ chuyên viết bằng tiếng Pháp, Georges Simenon. Một người đàn ông và một người đàn bà gặp nhau trong một hoàn cảnh đặc biệt. Khi chỉ cần giữ được mạng sống đã là quá tham lam thì tình yêu trở thành thứ xa xỉ.Nhưng lý trí và con tim dường như không khi nào tìm được tiếng nói chung.
Năm 1940, Thế chiến thứ hai bắt đầu lan rộng. Chẳng nơi đâu còn giữ được bình yên và vùng Fumay cũng không ngoại lệ. Khi nguy hiểm đã cận kề, Marcel Fénon buộc phải đưa cô vợ Jeanne và cô con gái Sophie rời nhà di tản đến nơi an toàn, một nơi xa xôi ở phía nam mà chính anh cũng không biết chính xác.
Với người vợ đang mang thai 7 tháng và cô con gái nhỏ luôn hoảng sợ, người đàn ông luôn tỏ ra bình lặng đã cảm thấy bất an với cuộc hành trình này, trước khi nghe thấy những tiếng động kinh hoàng của súng ống và bom đạn. Trong biển người hối hả đang bị chế ngự bởi chiến tranh và nỗi sợ hãi, Marcel đã để lạc mất vợ và con gái. Một việc vẫn thường xảy ra với dòng người tị nạn, một cuộc chia ly mà người ta dễ dàng dự cảm.
Tiểu thuyết Chuyến tàu định mệnh của Georges Simenon.
Trong toa tàu chật chội, nồng nặc mùi mồ hôi, cùng tiếng chửi rủa. Nơi những người đàn ông và đàn bà xa lạ vẫn thản nhiên làm tình với nhau, Marcel đã gặp Anna. Nàng là một cô gái nhỏ nhắn với nước da xanh xao. Trên gương mặt lộ rõ nét tiều tụy là sự sợ hãi. Anna như người sắp chết chìm và Marcel là chiếc phao duy nhất có thể cứu sống cô.
Với sự từng trải của người đàn ông ngoài ba mươi, Marcel đã đọc được điều đó trong ánh mắt buồn và dáng vẻ yếu ớt. Họ luôn ở bên nhau trong toa tàu chật chội, gần đến nỗi chỉ cần nghiêng đầu là có một nụ hôn. Dù bị giằng xé bởi lý trí rằng bản thân đang là chồng, là cha và có trách nhiệm phải chung thủy nhưng tình yêu vẫn nảy nở trong lòng Marcel như một thứ bản năng không thể chối bỏ.
Sự vắng mặt của Jeanne và Sophie là một cơ hội để Marcel bước vào một cuộc phiêu lưu tình ái. Trong những lần dừng tàu ở giữa các ga, đôi tình nhân thản nhiên đi dạo bên nhau, vô tư cười giỡn và trao nhau những cái nắm tay đầy tình cảm. Trong lòng Marcel lâng lâng như chàng trai mới lớn đang yêu. Một thứ cảm xúc mà từ trước tới nay anh chưa từng có. Anna hiểu anh và anh yêu cô thế là quá đủ.
Nhưng tình yêu trong chiến tranh, một cuộc tình đến trong chớp mắt có thể đi kèm những âm mưu và toan tính. Marcel đọc được điều đó trong ánh mắt của Anna khi anh nói dối để giúp cô thoát khỏi sự tra hỏi của cảnh sát. Kết thúc hành trình này hai người sẽ chia tay. Một người trở về bên gia đình, tiếp tục là người chồng, người cha tốt. Người kia hoàn thành nốt những kế hoạch ngổn ngang trong đầu. Marcel chỉ cần say đắm trong hiện tại, bởi tương lại là thứ không hiện hữu trong cuộc tình của họ.
Trong Chuyến tàu định mệnh Georges Simenon mang đến cho người đọc nhiều hơn một câu chuyện tình. Đó là những góc khuất sâu kín, những sợ hãi ẩn giấu trong tâm hồn như một thứ bí mật mà người ta luôn muốn giấu kín. Tình yêu trong chiến tranh, hơn tất thảy những lâng lâng ngây ngất của con tim và thể xác là niềm khát khao được sống.
Người ta yêu nhau, đến bên nhau bằng sự thương xót và những nhục cảm rất con người là để gieo mầm sự sống, mong cuộc sống sẽ tiếp tục, sẽ sinh sôi nảy nở trên tất thảy mọi sợ hãi và nguy hiểm.
Đọc Chuyến tàu định mệnh ta sẽ thấy ngỡ ngàng trước nghệ thuật xây dựng nhân vật và miêu tả tâm lý của nhà văn bậc thầy Georges Simenon. Thế giới nội tâm của con người được ông khai phá triệt để với nhiều chiều kích khác nhau. Vừa tự nhiên, gần gũi nhưng vẫn có nhiều thứ khiến ta phải ngẫm ngợi. Những vấn đề dù lớn lao, nhưng vẫn luôn được kể bằng một thứ ngôn ngữ giản dị và chân thực. Câu chuyện của nhà văn vì thế cứ thấm vào lòng người tự nhiên như những hơi thở của cuộc sống.
theo Thụy Oanh/Zing.vn