Mèo trắng và thầy tu
Tôi, một thầy tu, một học giả, sống trong căn phòng cùng chú mèo trắng của tôi, Pangur.
Bên ánh nến, khi đêm muộn,
Chúng tôi làm việc, mỗi người một việc riêng.
Vượt xa khỏi mọi danh lợi, tôi thích việc theo đuổi tri thức đầy bình yên.
Tôi trân quý những kho tàng được tìm thấy trong những cuốn sách của tôi.
Pangur có sự theo đuổi riêng của mình, trò chơi đuổi và bắt.
Người thợ săn yên lặng, nó ngồi và chăm chú nhìn vào bức tường.
Nó nghiên cứu cái lỗ dẫn đến hang chuột.
Đôi mắt của tôi, già hơn và kém tinh hơn nó, nghiên cứu những trang sách, săn tìm ý nghĩa.
Mỗi trang là một thử thách.
Pangur không can thiệp vào công việc của tôi, và tôi không can thiệp vào công việc của nó.
Cả hai chúng tôi đều mãn nguyện, với mọi thứ chúng tôi cần để làm vui bản thân.
Câu chuyện của chúng tôi là một câu chuyện hạnh phúc.
Khi một con chuột xuất hiện, Pangur bẫy nó bằng những móng vuốt sắc nhọn của mình.
Nó thấy vui với việc bắt được con mồi của mình.
Tôi thấy vui khi cuối cùng, tôi tìm ra câu trả lời cho câu hỏi của mình.
Trong căn nhà nhỏ của chúng tôi, Pangur tìm thấy con chuột của nó…
Còn tôi tìm thấy ánh sáng trong màn đêm.
Có thể bạn muốn xem
Nhà văn Di Li: ‘Viết đều tay mang lại cho tôi thu nhập đều đặn’
Những Đêm Trắng
Cuốn sách đánh thức sự tử tế của ‘thiên thần 6 chân’ Trần Trà My
Ho’oponopono: Sống như người Hawaii – Chấp nhận, biết ơn và tha thứ
Thú dữ – Truyện ngắn của Kiều Bích Hậu
Thông tin từ chatbot cung cấp không thể thay thế được sách
Nhập khẩu song song – Parallel Import
‘Đường hoa’ – Những mảnh ghép cuộc đời người họa sĩ
Uống dòng suối núi