Thơ: Đặng Minh Mai
Nắng dần tắt trên con đường nhỏ
Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu
Mẹ về để nấu cơm chiều
Bữa cơm đạm bạc thương yêu ấm lòng
Cả đời mẹ long đong vất vả
Cho chồng con quên cả thân mình
Một đời mẹ đã hy sinh
Tuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu
Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lắng nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời
Tình của mẹ sáng ngời dương thế
Lo cho con tấm bé đến già
Nghĩa tình son sắt cùng cha
Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi
Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung.
Có thể bạn muốn xem
Hành Trình Về Phương Đông (Life and Teaching of the Masters of the Far East)
PHÁP TƯỢNG ĐỨC PHẬT ĐẢN SINH (THÍCH CA SƠ SINH) – Tìm hiểu tư thế chỉ tay của Pháp tượng Đức Phật đản sinh
Bước Chuyển Thứ Tư
Triệu quả dưa lưới
Con Đã Về Nhà – I’m Home
Lê Hoàng dùng tên Tổng thống Trump trong sách mới để gây chú ý?
Điểm đến cuộc đời
Điều kiện tổ chức thi, cấp chứng chỉ sử dụng CNTT
Điều Quan Trọng Nhất